Đời ngẫm

Đời ngẫm
Kiếp người như mớ bòng bong Như cọng rơm nhỏ giữa lòng đại dương Một mình tứ cố ngũ phương Tự thân tìm lối mà đường ngác ngơ

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


ĐỜI NGẪM

(Phạm Thị Quyên)


Kiếp người như mớ bòng bong

Như cọng rơm nhỏ giữa lòng đại dương

Một mình tứ cố ngũ phương

Tự thân tìm lối mà đường ngác ngơ


Những mong tới bến cập bờ

Xung quanh vắng lặng biết nhờ cậy ai 

Rủi may nuôi giấc mơ dài


Thôi thì tám hướng bốn phương

Chọn lấy một hướng làm đường ta đi


Học chơi xác suất mấy khi

May may, rủi rủi nuôi hy vọng dài

Xa xa những vệt nắng dài

Bờ kia còn đó không ai đỡ đần


Giờ thì không thể tần ngần

Gắng công, gắng sức cái chân khốn cùng

Loay hoay quẫy đạp vẫy vùng

Ngược xuôi, xuôi ngược cuối cùng cũng qua


Mưa về nắng rọi mây xa

Cánh diều rong ruổi la đà gió bay.



PTQ