Đồng đội

Đồng đội
Anh! Chiến tranh qua, Chất độc màu da cam đã nhòe trong sắc lá * Gió biếc vươn xa Nắng rải thơm nồng... Sao chẳng hết bồi hồi Sao chẳng hết ngóng trông? Khóc ư anh? Một áng chiều cháy muộn Nén nhang trời, khói cuộn chín tầng mây.






ĐỒNG ĐỘI

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Anh! Chiến tranh qua,

Chất độc màu da cam đã nhòe trong sắc lá *

Gió biếc vươn xa

Nắng rải thơm nồng...

Sao chẳng hết bồi hồi

Sao chẳng hết ngóng trông?

 

Khóc ư anh?

Một áng chiều cháy muộn 

Nén nhang trời, khói cuộn chín tầng mây.

Đồng đội không về

Phủ ngàn năm kín cỏ.

Ký ức quanh ta

Như tấm khăn quàng cổ

Nghẹn ngào, khăng khít một vòng tay?

Bạn ôm anh

Rừng trong cơn mưa say

Tấm bạt bay

Mắt như vì sao tỏ

Tóc ướt đầm

Gò má cao, nước nhỏ...

Giọt âm thầm 

Giọt kiêu hãnh 

Khát khao...

Và ký ức là một tấm tranh treo

Góc tình yêu dành cho người đã khuất

Và sự sống nẩy mầm trên khổ đau mất mát

Hòa bình - chưa phải dứt đấu tranh.

 

21.05.2025
------

*Cho đến nay Việt Nam vẫn chưa được đền bù cho những thiệt hại do chất độc màu da cam gây ra