Đông về

Đông về
Giật mình, mùa đông đã đến. Nào kịp ngấm nhau đâu mùa thu! Lá đi để cành trơ trụi. Gió bấc mưa phùn cành nương tựa vào đâu. Thương tiếc một mùa thu đã qua.




(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


ĐÔNG VỀ

(Tác giả: Ánh Tuyết)


Giật mình, mùa đông đã đến.

Nào kịp ngấm nhau đâu mùa thu! 

Lá đi để cành trơ trụi.

Gió bấc mưa phùn cành nương tựa vào đâu.

Thương tiếc một mùa thu đã qua.

Thương tiếc vô vàn bao kỉ niệm...

Nắng trong trời xanh thương mến. 

Ngọn heo may cũng da diết bồi hồi.

Ngọn khói lam chiều thơm gợi nhớ ai...

Hạt cốm xanh,trái hồng chín gọi mời

Chiều thong thả...sông thao thiết chảy.

Lang thang trong chiều,chiều hoang hoải..

Không có người...thu đẹp cho ai!

Thu vội đi rồi chẳng kịp chia tay

Mùa đông,mùa đông cồn cào nhắc nhớ...

Trách mùa  vô tình vội vã

Bỏ ta đi ôi! Mùa thu...mùa thu

Mùa còn dứt tình… người dứt áo người đi.

Trên tay nhánh đông lạnh khẳng khiu. Ôi! Đông lạnh.