Đước Cà Mau

Đước Cà Mau
Chiếc nơm bám chặt bùn non Trăm bàn tay lút ngập trong mặn mòi Thẳng ngay như thể dáng người Đước xanh mướt tán rợp trời Cà Mau Nhọn hơn cả những mũi lao Trái cây chạm đất đã đầu trời cao

(Ảnh: St)




ĐƯỚC CÀ MAU

(Nguyễn Quốc Văn)

 

Chiếc nơm bám chặt bùn non

Trăm bàn tay lút ngập trong mặn mòi

Thẳng ngay như thể dáng người

Đước xanh mướt tán rợp trời Cà Mau

Nhọn hơn cả những mũi lao

Trái cây chạm đất đã đầu trời cao

Đước mang thế đứng anh hào

Nương vào sóng cả đượm màu phù sa

Như con bên mẹ bên cha

Uống sương ăn nắng để mà lớn khôn

Rèn thân bão ép lũ dồn

Biết mình chỉ mạnh giữa cồn nêm cây

Làm kèo, làm cột đội mây

Đội mưa, đội nắng, đội ngày, đội đêm

Chôn xuống đất, vững móng nền

Bắc cầu, giăng đáy, dựng phên, đơm lờ

Thuyền văn chở nhẹ vần thơ

Lều trăng tài tử, đàn chờ rượu thơm

Ủ trong đất quyện lửa rơm

Củi Văn Thời nướng đượm con cá đồng

Tro tàn vương sợi khói nồng

Dậy hương lẩu mắm cua tôm Thới Bình

Đầm Dơi, Cái Nước, U Minh

Năm Căn, Ngọc Hiển ân tình Phú Tân

Chùi nước mắt biển còn loang

Đước theo Đất Mũi mở giang sơn này

Phù sa bấm ngón chân gầy

Đước đi ra biển muôn ngày triệu đêm

Cây không mơ tuổi cùng tên

Người vô danh đẩy con thuyền bình yên  

Cà Mau em có giống tiên

Để anh hóa đước che miền nổi nênh...