Đường chiều

Đường chiều
Em tìm nơi hoàng hôn Cuối trời kia xa lắc Con đường xưa như nhắc Bước chân người ra đi. Như cánh chim thiên di Lạc vào miền đất lạ Lòng người sâu biển cả Sóng đời còn bao dung

 


Em tìm nơi hoàng hôn

Cuối trời kia xa lắc 

Con đường xưa như nhắc

Bước chân người ra đi.


Như cánh chim thiên di

Lạc vào miền đất lạ

Lòng người sâu biển cả

Sóng đời còn bao dung


Mông lung bờ bến rộng

Vui buồn không có nhau

Dòng sông trôi về đâu

Chỉ một mình anh biết.


Bài thơ này em viết 

Sau những chiều không anh!


Nguyễn Diệu Liên