Gác bếp

Gác bếp
Bình minh lên Chống chếnh rã rời vì tiếc Em thập thững bước ra và lần hồi nhớ Đây cái bàn từng đón ý trung nhân Mời nước ấm và miếng lê giòn ngọt. Rồi tới con đường


(Ảnh: Lan Phương)




GÁC BẾP

(Hoàng Liên Sơn)

 

Bình minh lên 

Chống chếnh rã rời vì tiếc 

Em thập thững bước ra và lần hồi nhớ 

Đây cái bàn từng đón ý trung nhân 

Mời nước ấm và miếng lê giòn ngọt.

 

Rồi tới con đường 

Em đã chụp từng điểm nhấn khoe anh 

Này ngã sáu

Và kia sau cơ quan đầu não 

Kia nữa ao trường trung học phổ thông.

 

Tới trạm xe em vui đón anh về 

Nhất định giành phần xách cặp.

 

Rồi tới hành lang 

Nam đồng nghiệp trơ trơ kháo nhau chung đụng rồi đục lỗ 

Nữ thì vạch hở khoe nhau

Em lảng xa để di dưỡng tinh thần.

 

Tới nữa là cửa chùng phòng làm việc 

Nơi sau hàng chục năm em bỗng cần quan sát 

Xem từ ngoài và xa có thấy được bên trong 

Nơi có chiếc ghế 

Cứ ngoài hàng như thể chờ anh

Nơi chúng mình đứa đứng đứa ngồi

Để yêu sâu biết khiêm nhường cúi mặt.

 

Và giờ ngồi mái hiên sưởi nắng 

Xa hơn tầm nhìn em vẫn thấy lung linh 

Đoạn ngõ em lần đầu cầm tay người không phải là ruột thịt 

Cầu hàng ven sông 

Nơi em bồng ôm anh chiều chuộng người ốm dậy 

Từ xa chỉ thấy là trò chuyện 

Ai hay em bón anh để sức lực trở về.

 

Những không thời gian tin tặc không thể hack

Những hình ảnh không cần và không cách nào delete 

Em giữ cho riêng mình và cất kỹ trong tim.

 

HLS