Gạn đục khơi trong

Gạn đục khơi trong
Tìm về giữa chốn tịnh không Tôi đem gạn đục khơi trong lòng mình Sông xưa lỡ chảy vô tình Nên đò không bến dập dình buông trôi Lục bình là lục bình ơi

(Ảnh: Pixabay)


GẠN ĐỤC KHƠI TRONG

(Trương Minh Hiếu)


Tìm về giữa chốn tịnh không

Tôi đem gạn đục khơi trong lòng mình


Sông xưa lỡ chảy vô tình

Nên đò không bến dập dình buông trôi


Lục bình là lục bình ơi

Bồng bênh nước nổi vẫn nơi xuôi về


Xa quê đâu phải không quê

Chỉ lo ong bướm mải mê lầm đường


Nhọc nhằn là phận tha hương

Chín phương lưu lạc, một phương dặn lòng 


Đầy vơi khơi gạn cạn dòng

Bởi thương còn chút lắng trong tay cầm


Đã nghe đâu đó rì rầm

Tôi đang xanh với hạt mầm lên xanh