Giấc mơ

Giấc mơ
Trước bao la Mà bàn chân bé thơ không dễ đi cho đến Nỗi tò mò háo hức Khiến tôi mơ thành tí hon Sẽ thành rừng nơi tôi thường gọi bụi cây


(Ảnh: Pixabay)


GIẤC  MƠ

(Tặng thầy Hòa Vang)

 

Trước bao la

Mà bàn chân bé thơ không dễ đi cho đến

Nỗi tò mò háo hức

Khiến tôi mơ thành tí hon

Sẽ thành rừng nơi tôi thường gọi bụi cây

Thành đại dương nơi tôi vẫn tưởng ao hồ

 

Tôi lớn lên, ai ngờ

Thế giới bao la không chờ cũng đến

Câu chuyện đắm say, bài ca thương mến

Tôi đã đọc, đã hát lên

 

Nhưng buồn không tinh khôi, vui không trong suốt

Và nụ cười vẫn vương mùi nước mắt

Biết khi nào

Cao thượng ở một tay

Đớn hèn ở một tay

Tay kia vung lên chặt đứt tay này

 

Tôi vỗ cao đôi cánh mọc đã dài

Hăm hở lao về phía trước

Nhưng Thượng Đế đã trước tôi nghìn bước

Người chắp cánh cho tôi rồi mở rộng bầu trời

 

Tất cả là một ú tim thôi.
 

Hoàng Liên Sơn