Giao bái

Giao bái
Em nói với cây ổi ven đường Cho xin một trái Anh bảo có thể thuốc vừa phun Mà quanh đây không nước rửa. Em cắn miếng nhỏ Anh xin cắn miếng to Em hỏi sao tự dưng anh hết sợ?



(Ảnh: Bích Nga)


GIAO BÁI

(Hoàng Liên Sơn)

 

Em nói với cây ổi ven đường 

Cho xin một trái 

Anh bảo có thể thuốc vừa phun

Mà quanh đây không nước rửa.

 

Em cắn miếng nhỏ 

Anh xin cắn miếng to 

Em hỏi sao tự dưng anh hết sợ?

 

Em yêu ơi đó là sự đền bù

Cho những chiều không được ăn chung bữa

Những đêm hàn không được đắp chung chăn

Những bầm dập không chịu đựng cùng nhau 

Những hào quang chỉ một người thọ nhận.

 

Anh không bừa bãi nếm mùi cái chết 

Nhưng nó đã lu mờ 

Còn như một kỹ năng sinh tồn trong vô thức

Cao hơn hết 

Chúng mình cùng nhục vinh từ miếng ổi chung này.

 

HLS