Giao thừa

Giao thừa
Giữa giao thừa Ta nhớ thương tháng Chạp Gió bấc căm căm Run cầm cập cuối hồi Ta thương nhớ Cơn mưa phùn bối rối Môi hoa đào Son đỏ tháng Giêng vui Đất gặp trời Ta gặp mẹ cha ta



GIAO THỪA

(Nguyễn Quốc Văn)



Giữa giao thừa 

Ta nhớ thương tháng Chạp

Gió bấc căm căm 

Run cầm cập cuối hồi


Ta thương nhớ 

Cơn mưa phùn bối rối 

Môi hoa đào 

Son đỏ tháng Giêng vui


Đất gặp trời 

Ta gặp mẹ cha ta

Trong hương khói

Trên bàn thờ tiên tổ 


Ta bỗng nhớ 

Những tháng năm áo vá

Mùi bánh chưng 

Đói cả gió trong mơ


Hồn phiêu diêu 

Ta viết nửa bài thơ

Chưa từng biết 

Hoài thai từ thiên cổ


Có núi cao, 

Có sông dài bất tận 

Có trung quân, 

Có hại nước, buôn dân


Có làng quê, 

Có cây đa, bến cũ 

Có người đi, 

Có phụ bạc, thủy chung


Ta thương nhớ 

Bốn ngàn năm lịch sử 

Nhớ thương hoài 

Tới cả vạn kiếp sau 


Thương đứt ruột 

Dân mình loang máu đổ

Nhuộm bao nhiêu 

Cho vẹn đỏ sắc cờ


Giữa thương nhớ 

Em cầm bông sen trắng

Hương sen thơm

Rẽ về phía sang năm


Ta nán lại

Dìu năm Dần đang cạn

Mơ nước non

Bừng sáng ánh bình minh...