Hà Nội giờ trong nỗi nhớ

Hà Nội giờ trong nỗi nhớ
Hà Nội ta đem nỗi nhớ Thả vào hun hút heo may Doi cát đò Chèm năm ấy Sáng trắng mùa đông sông Hồng Lòng ta như sông phơi đáy Ơi người Hà Nội đầu đông

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


HÀ NỘI GIỜ TRONG NỖI NHỚ

(Nguyễn Quốc Văn)


Hà Nội ta đem nỗi nhớ

Thả vào hun hút heo may

Doi cát đò Chèm năm ấy 

Sáng trắng mùa đông sông Hồng


Lòng ta như sông phơi đáy 

Ơi người Hà Nội đầu đông

Để sóng Tây Hồ khờ dại

Sương giăng tím nỗi chạnh lòng


Lẫn cùng sương rơi như mưa

Hà Nội tóc mờ trên phố

Bên anh mà em vẫn sợ

Em tan vào trong sương mù


Anh tan vào trong hơi thở

Em tan vào lòng câu thơ

Anh tan vào hồn xứ sở

Mùa xuân em níu thẫn thờ


Hà Nội giờ trong nỗi nhớ

Tây Hồ sen gió bình yên

Tình ta ngát hương kỷ niệm 

Mơ đời mãi chốn thần tiên…