Hai mặt

Hai mặt
Có những thứ không thể nào định lượng Ví như yêu nhiều ít cũng là yêu Bông hoa nở tỏa hương vào buổi sớm Chút hoàng hôn cũng gọi là chiều

(Ảnh: Trần BẢo Toàn)


HAI MẶT

(Nguyễn Văn Thông)


Có những thứ không thể nào định lượng

Ví như yêu nhiều ít cũng là yêu

Bông hoa nở tỏa hương vào buổi sớm

Chút hoàng hôn cũng gọi là chiều


Một mình không rượu cũng phiêu phiêu

Bao cái thật, bao điều tưởng tượng

Đâu thấp hèn và đâu là cao thượng

Hai mặt song hành như ghét và yêu