Hai viên gạch

Hai viên gạch
Đến một miền đất mới Các vị sư xây chùa Đất, gạch đã được mua Họ làm quên sớm tối. Một chú tiểu được giao Xây nguyên bức tường gạch

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)



Hai viên gạch
(La Vinh)


Đến một miền đất mới

Các vị sư xây chùa

Đất, gạch đã được mua

Họ làm quên sớm tối.


Một chú tiểu được giao 

Xây nguyên bức tường gạch

Viên nào cũng thẳng thớm

Hàng nào cũng chỉnh chu

Chú tỉ mẫn làm việc

Hết lòng, rất cần cù.


Ngắm công trình của mình

Thấy hai viên ở giữa

Hai viên bị đặt nghiêng

Cậu lặng im, than thở


Từ đó, khách thăm chùa

Chú dẫn họ khắp nơi

Nhưng cố tránh bức tường

Với mặc cảm tội lỗi.


Một sư già, du khách

Tấm tắc khen công trình

Chú ngỡ ngàng, nhận lỗi:

"Hai viên còn cong, vênh".


- "Nhưng gần nghìn viên gạch

Đã ghép thành bức tường

Đã hài hòa một tấm

Tất cả thật dễ thương!


Khi mình đã hết lòng

Vẫn hết đâu khiếm khuyết?

Quá nghiêm khắc với mình

Thành chấp trước mỏi mệt


Cứ tùy kỳ tự nhiên

Cứ từ bi, hỉ xả

Với mình và với người

Viên dung cùng tất cả..".