Hoa sữa

Hoa sữa
Bởi lãng quên có hoa sữa trên đời Nên giật mình với mùi thơm hoa sữa Hoa sữa thơm đến chừng như khó thở Đến vô tri như cũng tỏa hương trời

(Ảnh: St)


HOA SỮA 

(Hoàng Liên Sơn)

 

Bởi lãng quên có hoa sữa trên đời

Nên giật mình với mùi thơm hoa sữa

Hoa sữa thơm đến chừng như khó thở

Đến vô tri như cũng tỏa hương trời

 

Bởi hết mình thơm nên xấu đến ngậm ngùi

Nên hóa vàng rồi tàn đi rất vội

Không biết thương yêu mình đấy cũng là tội lỗi

Thương yêu kẻ vô tâm là quá đỗi vô tình

 

Sợ người ta không gọi đúng tên mình

Hoa hiến đến cạn nguồn hương trinh bạch

Hoa chẳng hiểu đời vô cùng khắc nghiệt

Người nhắc đến hoa kia khi nhớ đến hương này

 

Thương hoa ngày tàn phai chẳng giữ lại chút gì

Lấy vạt áo tôi bọc về hương quý

Lấy vô nghĩa ru lòng đau vô lý

Nhưng ... biết lấy gì ru yên được tình si?!

 

Mùa hoa sữa năm 1991
HLS