Hoàng hôn Việt Nam Phật quốc tự

Hoàng hôn Việt Nam Phật quốc tự
nhà sư trẻ dẫn ta lên sân thượng trai phòng Việt Nam Phật quốc tự xung quanh tráng lệ những ngôi chùa của những quốc Phật tạo thành một hợp chủng quốc chùa chiền ngôi chùa Việt thênh thang giữa cánh đồng mênh mông nước mênh mông


(Ảnh: St)

 

HOÀNG HÔN VIỆT NAM PHẬT QUỐC TỰ

(Nguyễn Linh Khiếu)

 

nhà sư trẻ dẫn ta lên sân thượng trai phòng Việt Nam Phật quốc tự

xung quanh tráng lệ những ngôi chùa của những quốc Phật tạo thành một hợp chủng quốc chùa chiền

ngôi chùa Việt thênh thang giữa cánh đồng mênh mông nước mênh mông màu xanh mênh mông ánh chiều thôn dã

chỉ có bầy chuồn chuồn nhào lộn bầy sóc tung tăng nhảy múa bầy chim ríu ran thấm nhuần kinh kệ

nhân dân trong làng nghe nói chẳng có người nào là Phật tử

chùa Việt dù xa đất Việt ngàn ngàn cây số vẫn phảng phất tâm hồn Việt

mái cong sừng sững vươn lên như dáng nước cong vút hiên ngang

vẫn đức Phật từ bi mang gương mặt thần thái những thiện nam tín nữ Việt

vẫn tiếng chuông ngân nga tiếng mõ lỏng lẻo tiếng kinh chậm rãi tiếng người trễ nải tiếng ê a hư ảo lảo đảo huyền hoặc trong hoàng hôn tím sẫm khói sương bảng lảng bóng người lãng đãng hồn vía quê nhà

ngay trước mặt là Bodhgaya cây bồ đề hùng vĩ thiêng liêng Đức Phật tu chứng quả

thì thầm trong gió những cánh đồng cơ khổ hoang hoải uể oải ngô ngải bùn đất ngũ cốc chen chúc cùng hoa dại cỏ hoang

văng vẳng trong ánh hoàng hôn yên bình tâm người thanh tịnh hồn người phiêu linh cánh chim dập dờn về tổ tiếng Ngài trăng trối

này các Tỳ Kheo, sau khi ta diệt độ, tất cả thiện nam, tín nữ, người có lòng tin nơi Phật pháp nên đi đến bốn nơi linh thiêng và ghi nhớ rằng đây là Lumbini - nơi ta đản sinh, đây là Bodhgaya - nơi ta thành đạo, đây là Sarnath - nơi ta truyền pháp luân và đây là Kushinagar - nơi ta nhập Niết Bàn

Ngài nói

này các Tỳ Kheo, sau khi ta diệt độ, những tân Tỳ Kheo đến và hỏi giáo lý nên nói với họ về bốn nơi này và khuyên họ hành hương đến chỗ đó sẽ giúp họ thanh tịnh được các việc làm và nghiệp cũ của họ

trên sân thượng trai phòng Việt Nam Phật quốc tự hoàng hôn tĩnh lặng nơi đất Phật xa xăm

lòng miên man cùng mảnh trăng non biếc xanh cùng sương chiều cùng mây bay gió thổi những chân trời xác tín

vì sao nơi phát tích những tôn giáo lại không phải nơi những tôn giáo hưng vượng

vì sao nơi sản sinh những tư tưởng vĩ đại lại là nơi đói khổ nghèo hèn bệnh tật tăm tối hoành hành

vì sao nơi sinh nở đức từ bi hỷ xả con người lại chìm đắm trong bất hạnh bạo lực hận thù

những trí tuệ khai sáng không soi sáng nơi mình sinh ra

những tuệ giác cứu thế không cứu rỗi những linh hồn đau khổ nơi chôn nhau cắt rốn của mình

những hằng tâm sao không sinh sôi những hằng tâm nơi mình phát tâm

vĩ đại bao giờ cũng chu du trên những con đường biệt dị

vĩ đại bao giờ cũng ở ngoài những hiểu biết

vĩ đại bao giờ cũng ở ngoài những lẽ thông thường

vĩ đại bao giờ cũng khốn cùng nơi mình sinh ra

kết cục của vĩ đại bao giờ cũng là địa ngục

nhà sư trẻ cười tươi như một đứa trẻ chuyển món quà vị sư chủ trì Việt Nam Phật quốc tự gửi tặng khách hành hương

đó là pho tượng đức Phật ta đã gặp trong Mahabodhi temple nơi Bodhgaya

đó là hai vòng tràng hạt đeo cổ tay với lời nhắn những tặng vật này đều thấm nhuần Phật pháp rất thiêng liêng linh nghiệm

vị sư Tây học mang tâm Phật đến thánh địa nhà Phật dựng một ngôi chùa Việt là một thông điệp

Ngài gửi những Phật quà tặng khách lãng du là một thông điệp

khách thập phương hành hương nghìn trùng đến viếng chùa ngài vắng mặt là một thông điệp

không biết những người dấn thân nghìn trùng hành hương về Tây Trúc có hiểu những thông điệp

không biết những thi nhân thõng tay đi giữa cõi trần có cần những thông điệp.