Hơi thở Hè xưa

Hơi thở Hè xưa
Anh gom góp giữa mùa Hè Lời nghẹn ngào thổn thức của tiếng ve Ánh nắng gắt gao đẫm sắc màu phượng vĩ Gom ngọn gió nồm thủ thỉ gửi về em...

 



Anh gom góp giữa mùa Hè 

Lời nghẹn ngào thổn thức của tiếng ve 

Ánh nắng gắt gao đẫm sắc màu phượng vĩ 

Gom ngọn gió nồm thủ thỉ gửi về em... 


Cuối chiều tà anh lạc bước vào đêm 

Có tiếng cuốc thở than miền cô độc 

Mảnh sao băng lập lòe trên mái tóc 

Ánh trăng vàng thổn thức gọi tên em 


Anh phân vân Hè là nhớ hay quên

Là mộng đẹp hay muộn phiền vương vấn? 

Mùa Hè cứ đổ sắc vàng vô tận 

Xuống tình đời như hờn giận lung linh 


Giọt sương mai tan dưới ánh bình minh 

Tan vô định xóa  bóng hình Hè cũ 

Sao ngọn gió mãi âm thầm ấp ủ 

Mãi quay về tìm nỗi nhớ mông lung... 


Chẳng biết Hè còn lưu luyến hay không 

Còn ướp cánh phượng hồng trong trang vở 

Và em nhớ... hay quên chiều mưa đổ 

Hai đứa ngại ngùng tìm hơi thở Hè xưa... 



Ngày 16/06/2019

Nguyễn Ngọc Thạch