Hôn

Hôn
Xuân sang trời đất say nồng Nụ hôn thắm nở mênh mông đất trời Nắng hôn hoa thắm rạng ngời Mưa hôn lộc biếc nảy chồi mướt xanh Mây hôn núi ngủ hiền lành

(Ảnh: Xuân Nguyễn)


HÔN

(Nguyễn Thúy Hằng)
 

Xuân sang trời đất say nồng

Nụ hôn thắm nở mênh mông đất trời

Nắng hôn hoa thắm rạng ngời

Mưa hôn lộc biếc nảy chồi mướt xanh

Mây hôn núi ngủ hiền lành

Trăng hôn biển biếc long lanh, mơ màng

Sóng hôn bờ cát nồng nàn

Cát nằm im lặng ngỡ ngàng, phiêu linh.

Chỉ em thiếu nụ hôn anh

Xuân sang ngày tháng bỗng thành hư vô.