Hồn xuân

Hồn xuân
Mắt sắc thế! Còn đong đưa đến thế! Áo nâu sát eo thon khoe vồng ngực căng tròn. Nắng non, gió xuân ghẹo trêu hoa lá. Cửa thiền chòng chành… chóng mặt… áo nâu non.. Chẳng có luật nào cấm lên chùa! Thị Màu xưa đã từng yêu chú Tiểu.


(Ảnh: Kim Anh)


 

HỒN XUÂN

(Ánh Tuyết)


Mắt sắc thế! Còn đong đưa đến thế!

Áo nâu sát eo thon khoe vồng ngực căng tròn.

Nắng non, gió xuân ghẹo trêu hoa lá.

Cửa thiền chòng chành… chóng mặt… áo nâu non.. 


Chẳng có luật nào cấm lên chùa! 

Thị Màu xưa đã từng yêu chú Tiểu.

Cũng chẳng một lần sân chùa giông bão.

Ối nâu sồng đắm trong mắt lá khoai...


Cứ bầng bầng ngọn cỏ tháng hai

Sao chẳng bớt non tơ đi một chút.

Chùm mẫu đơn vô tình ngùn ngụt cháy!

Tiếng chuông ngân sao cứ thấy bồi hồi...


Là đang mùa xuân đấy người ơi!

Làm xao động cả một miền tĩnh lặng.

Dập dìu đua chen về  dâng hương  cửa Phật.

Có rất nhiều Thị Màu... lúng liếng... mắt lá khoai.