Huế và em

Huế và em
Huế ẩn hiện trong tôi là em đấy Em lẫn vào trong Huế để tôi mơ, Những triều đại rơi dần vào quên lãng Em hồn nhiên cho trẻ lại cố đô. Em hồn nhiên để Huế thành thơ Thoáng mơ mộng cho lòng thêm nhớ. Chiều cứ nắng và ngàn thông cứ gió

(Ảnh: Hải Hà)


CHÙM HUẾ

(Nguyễn Quốc Huy)


I. NAM GIAO


Huế vẫn đợi ngàn năm rồi như thế

Một ngàn năm mây trắng phủ trên đầu.

Anh lạc giữa rêu phong thành cũ,

Mê mải tìm, em ở nơi đâu?


II.  CA HUẾ


Đêm sóng sánh, tiếng cười tan trong Huế

Lung linh sao trôi thả giữa dòng Hương.

Giọng Nam ai, Nam bình trong trẻo thế

Thương thật nhiều sao lại chỉ mười thương!


III. HUẾ VÀ EM

(Tặng N.)


Huế ẩn hiện trong tôi là em đấy

Em lẫn vào trong Huế để tôi mơ,

Những triều đại rơi dần vào quên lãng

Em hồn nhiên cho trẻ lại cố đô.


Em hồn nhiên để Huế thành thơ

Thoáng mơ mộng cho lòng thêm nhớ.

Chiều cứ nắng và ngàn thông cứ gió

Chiều tóc em bay mềm đến nao lòng.


Để suốt đời anh mắc nợ chờ mong

Chưa trả hết thương đã vay thêm nhớ.

Chưa lặng dòng Hương đã xôn xao sóng Huế…

Suốt một đời lận đận những nhớ thương.