Hướng dương

Hướng dương
Khi online anh kể Từng là xe tăng nhưng đã chùng mất xích Em hỏi còn giờ sao? Anh đùa đứt xích Em bảo vậy sẽ trả anh về với cả bộ căng nguyên. Anh thả trăm tim Rồi giật mình nhận ra hàm ý Trả anh về với thuở chưa yêu


(Ảnh: Pixabay)

HƯỚNG DƯƠNG 

(Hoàng Liên Sơn)

 

Khi online anh kể

Từng là xe tăng nhưng đã chùng mất xích

Em hỏi còn giờ sao?

Anh đùa đứt xích

Em bảo vậy sẽ trả anh về với cả bộ căng nguyên.

 

Anh thả trăm tim 

Rồi giật mình nhận ra hàm ý

Trả anh về với thuở chưa yêu

Khi ta online kể cả bằng video 

Nguy cơ hiểu sai cần đính chính rất nhiều

Càng thanh minh càng lún vào khó hiểu.

 

Chúng mình bên nhau trong quán quen 

Sau khi chia đường vượt trăm cây số 

Anh rủ rỉ

Mối tình cô không ai biết ai thương 

Chỉ còn trông vào anh và em săn sóc

Em cười 

Đặt lòng tay anh hạt hướng dương thứ nhất.

 

Anh lại tiếp 

Dù đã qua trăm cây khó nhọc 

Sau chốc lát này ta lại phải chia tay 

Em cười 

Đặt miệng anh hạt hướng dương đã bóc.

 

Anh thổn thức

Lo một ngày em sẽ hết thương

Lại lo yêu còn nguyên nhưng em muốn dừng vì kiệt sức

Em nhắc ăn nốt

Bảo phải về thôi vì đã muộn rồi.

 

Anh đồng tình nhưng ánh mắt không vui

Bảo em cứ lên xe còn anh cuốc bộ

Dăm cây số đường giết hộ tối cô đơn!

 

Em chụp mũ lên đầu anh và gắt

Vừa ăn hướng dương mà

Trí tưởng tượng nghèo nàn có vậy thôi sao?

 

HLS