Khát vọng

Khát vọng
Anh gọi: Hoàng hôn ơi... Tình yêu ơi...! Nhìn hoàng hôn dần khuất cuối chân trời, ......Mà chưa kịp thốt một lời từ giã Chiều nhẹ buông mây hững hờ, xa lạ, Giọt mưa buồn rơi tầm tã canh thâu...


(Ảnh: Pixaabay)


KHÁT VỌNG...!

(Ngọc Thạch)

 

Anh gọi:

       Hoàng hôn ơi... Tình yêu ơi...!

Nhìn hoàng hôn dần khuất cuối chân trời,

......Mà chưa kịp thốt một lời từ giã

Chiều nhẹ buông mây hững hờ, xa lạ,

Giọt mưa buồn rơi tầm tã canh thâu...

Ta gọi hoài, nhưng chẳng thấy em đâu...?

Mùa Thu tím lẫn  lá vàng xao động

Cứ rụng dần chìm trong cõi hư vô

Giọt mưa nào tí tách giữa câu thơ...

Mây giăng lối, phủ mờ chiều đón đợi...!

Giọt mưa ngâu rải xuống chờ anh tới,

Một sắc vàng che phủ cả chiều Thu

Anh gọi em, đường vắng vẫn mịt mù.

Gọi  ân ái giữa ngày Thu rất vội

Hoàng hôn rơi nhẹ như làn gió thổi

Anh thẫn thờ mong mỏi đợi tin em ...

Anh đợi hoài cho ngày tháng dài thêm...

Mùa Thu sẽ sưởi ấm niềm hy vọng,

Hồn lãng du kiếm tìm về giấc mộng...

         Thu mỉm cười

                   cùng khát vọng

                                     Yêu thương...!

     
   NTN Ngày 05/10/2017