Không đề

Không đề
Thời gian - đá mài lặng lẽ Tuổi trẻ lả tả đâu rồi Nhà cũ như tôi già nát Chỉ không biết cười như người Còn - mất sau 50 năm Tiếng gọi vẫn xanh vòm lá Bạn bè như hoa Phượng hồng

(Ảnh: Ngô Loan)


KHÔNG ĐỀ

(Nguyễn Đức Hạnh)

 

Thời gian - đá mài lặng lẽ 

Tuổi trẻ lả tả đâu rồi 

Nhà cũ như tôi già nát 

Chỉ không biết cười như người 

 

Còn - mất sau 50 năm 

Tiếng gọi vẫn xanh vòm lá

Bạn bè như hoa Phượng hồng 

Cháy thơm rồi  bay xa quá 

 

Trong ngực xưa - viên than đỏ 

Gió ban mai thổi bập bùng 

Ra sông Cà Lồ rồi vấp 

Bóng mình một thuở  ngây ngô 

 

Cắt nghĩa mãi về chữ Nhớ 

Tóc bạc… chưa chắc đã xong 

Giờ tôi như cuốn sách cũ 

Đem tặng Trường lúc chớm đông.