Khúc mưa

Khúc mưa
Em vẫn thế, anh ngàn năm vẫn thế Câu chuyện buồn mưa đã kể em nghe Anh xa lắm, làm sao mình về được Ngày bắt đầu, thuở ta mới quen nhau...

 

Em vẫn thế, anh ngàn năm vẫn thế

Câu chuyện buồn mưa đã kể em nghe

Anh xa lắm, làm sao mình về được

Ngày bắt đầu, thuở ta mới quen nhau...

 

Nơi em giờ trời chẳng xanh đâu

Và một mảnh lòng em, màu gì, chẳng nhớ

Anh là ai? Vì sao ta gặp gỡ?

Định mệnh này hay chỉ thoáng rồi quên?

 

Có những buổi chiều ngồi bên 

Em thầm mong được nắm tay anh cho đến khi trời chiều chìm vào bóng tối

Chỉ thế thôi, rồi em trả anh về, với nơi xa vời vợi

Với bất cứ nơi nào, anh muốn, với lòng đêm.

 

Những muộn phiền em sẽ giữ riêng em

Dẫu sớm hanh hao hay hoàng hôn lỡ hẹn

Dẫu đêm lạnh có mang mưa ào đến

Khúc mưa ngày nào, với giọt khóc, mình quên...

 

Bùi Yến