Kí ức

Kí ức
Trên sân cỏ màu xanh Cạnh dãy nhà cũ nát Bông điệp vàng Che ngang ánh mắt Một kiều nữ gót son Đứng ở đằng xa Một chàng trai chân đất Muốn lại gần

 




 

Trên sân cỏ màu xanh

Cạnh dãy nhà cũ nát

Bông điệp vàng

Che ngang ánh mắt

Một kiều nữ gót son


Đứng ở đằng xa

Một chàng trai chân đất

Muốn lại gần

Chân không dám bước

Lặng quay đi.


Không gian chẳng bao xa

Mà khoảng cách

Trở nên vời vợi

Lặng im không dám nói

Vì cách một cổng trường.


Anh xuôi ngược mọi nẻo đường

Em sinh viên sư phạm

Để khoảng đời thơ mộng

Vụt trôi xa

Thoát khỏi tầm tay ta

Hoá thân thành ký ức.


Nguyễn Trường Giang