Ký ức

Ký ức
Ta lỡ quên một mảnh tình xưa cũ Để rong rêu che phủ cả ngàn năm, Khi quay về bên ký ức xa xăm Thì giá lạnh đã nảy mầm che lối... Nơi bến cũ của những ngày mong đợi

(Ảnh: Đại Dũng)



KÝ ỨC...!

(Nguyễn Ngọc Thạch)

 

Ta lỡ quên một mảnh tình xưa cũ

Để rong rêu che phủ cả ngàn năm,

Khi  quay về bên ký ức xa xăm

Thì giá lạnh đã nảy mầm che lối...

Nơi bến cũ của những ngày mong đợi

Trăng mỉm cười và  bước vội đi qua

Sông hững hờ cùng ngọn sóng xa xa

Gió lác đác giữa hồn ta... vô định !

Trận mưa đêm gọi lòng ta bừng tỉnh

Giọt u buồn man mác dính bờ vai

Lá vàng rơi trên mặt nước  u hoài

Rồi thăm thẳm trôi dài vào cõi vắng...!

Chợt con tim sau bao ngày câm lặng

Bỗng oằn mình trong vị đắng cô đơn,

Thổn thức nghe một câu dỗi câu hờn

Trong gió hú và mưa tuôn thuở trước...

Nhưng ta biết đó chỉ là mộng ước

Bởi cuộc tình trôi theo nước từ lâu...

Và giờ này tình phiêu dạt nơi đâu

Quên hay nhớ trận mưa Ngâu ngày cũ...?

 

 

Ngày 27/03/2018