Lại viết về tôi

Lại viết về tôi
Chẳng mấy đã muối sương pha màu tóc tháng ngày đi vạt nắng mịt mờ trôi trong vũ trụ vô cùng rộng lớn có con đường in bước lối riêng tôi con đường ấy một lần tôi mở mắt sợi mong manh mang buộc giữa cành hồng

(Ảnh: Nhà thơ Kim Chuông)


LẠI VIẾT VỀ TÔI

(Kim Chuông)


Chẳng mấy đã muối sương pha màu tóc

tháng ngày đi vạt nắng mịt mờ trôi

trong vũ trụ vô cùng rộng lớn

có con đường in bước lối riêng tôi


con đường ấy một lần tôi mở mắt

sợi mong manh mang buộc giữa cành hồng

sợi tơ đứt, đường chiều xa khuất lấp

câu thơ buồn đứng khóc dưới mưa giông


trời rộng thế, hạt bụi tôi nhỏ thế

hạt bụi nào tránh khỏi kiếp trần ai

người yêu dấu nơi chân trời chớp bể

tôi bóng sao cô quạnh vệt đêm dài


con đường ấy tôi nhặt về giọt nắng

giọt mưa ơi, se sẽ đọng bên lòng

qua đãi lọc, nâng niu, cầm nắm

cái Có nào sau cái CÓ là KHÔNG ?


con đường ấy tôi đi không lặp lại

tôi tìm tôi. Tìm người giữa con người


hai vũ trụ, tôi và rộng lớn

sau tan hòa

                tôi 

                     một nét riêng soi !

                                        
K.C = 1985