Loa Kèn nhắc nhớ

Loa Kèn nhắc nhớ
Tháng Tư về thả rét giữa hanh hao Đường phố mở hai hàng cây hớn hở Một góc chênh chao Loa Kèn mở nhớ Bó hoa anh trao khiến nắng tràn cửa sổ khiến em loay hoay như hờn giận bất ngờ...


Tháng Tư về thả rét giữa hanh hao

Đường phố mở 

hai hàng cây hớn hở 

Một góc chênh chao

Loa Kèn mở nhớ

Bó hoa anh trao

khiến nắng tràn cửa sổ 

Khiến em loay hoay

Như hờn giận bất ngờ...




Cứ trắng muốt mong manh,

Thò thẹn đợi chờ,

Tháng Giêng mới gặp nhau,

Hai, Ba về trước cửa...

Tháng Tư về 

hoa bớt gió bởi thơm lâu...


Một mình em chờ đợi tới đêm sâu,

Ngỡ anh đến ngồi bên, 

Và hai ta cùng hát ...

Li la, Li la, tiếng ghi ta nâu nhạc, 

Của một chàng trai nào,

Khe khẽ hát ....?

Chàng trai nào hết xa lạ phải không anh?


Chàng trai nào tặng em một bó Loa Kèn,

Thay đã hứa bó hồng nhung rực rỡ.

Em cắm bó hoa này

cho hoa xao nỗi nhớ 


Đêm tháng Tư xa xôi

Anh còn trăn trở?

Hãy ngồi bên em nhìn cánh muốt Loa Kèn.


Ở trời xa,

Anh cứ hát lên, 

Hoa tấu nhạc vang lừng,

Cả một dàn Trumpet,

Khiến người em lơ lửng,

Tay em vuốt mềm, cánh nhạc cứ rung rung...


Loa Kèn tấu muôn ngàn nông nổi,

Hương đuổi nhau thơm nức cả căn phòng 

Nếu đến kịp em dành cho anh một nửa 

Nửa của em,

Em hát với hư không ...

Ồ một nửa cho Loa Kèn dịu ngọt 

Bao nhiêu hoa 

Bao nhiêu nhạc 

Bấy bao lòng... 


La Vinh