Mặt trời xưa yêu dấu

Mặt trời xưa yêu dấu
...Rất có thể ta đã từng bên nhau một ngày thu cuối một ngày lá rơi một ngày hoa vàng một ngày gió thổi trong cơn mưa tiếng của ngày hôm qua thì thầm nông nổi hàng mi ngày hôm qua khẽ chớp trong tim

(Ảnh: Pixabay)



 

MẶT TRỜI XƯA YÊU DẤU

(Trần Kim Hoa)

 

...Rất có thể ta đã từng bên nhau một ngày thu cuối

một ngày lá rơi một ngày hoa vàng một ngày gió thổi

trong cơn mưa tiếng của ngày hôm qua thì thầm nông nổi

hàng mi ngày hôm qua khẽ chớp trong tim

canh khuya của ngày hôm qua choàng dậy

ôi ngôi sao bé nhất vầng trăng dịu hiền nhất

có thể ta đã từng bên nhau như hoa bên hoa

Có thể ta đã từng bên nhau bên nhau

như gió bện gió

như mưa rối những ngón tay mềm

trong sương đêm cúc quỳ ủ nhớ

Tháng năm trôi như những cánh buồm không trở về bến cũ

mây trắng phơi trời

xõa tóc hằng đêm cổ thụ

hoa xấu hổ vẫn bịn rịn góc vườn như ta hằng mong mỏi

gió vẫn thao thiết đi tìm những buổi chiều lặng lẽ ra đi

dọc những con đường bời bời lá trút

dẫu biết chẳng bao giờ gặp được

vầng mặt trời yêu dấu của ngày xưa...
 

11.2017