Mây trắng

Mây trắng
Nam Định quê xưa mây trắng quá Thúng gạo bà tôi xốp như mây Chợ xa đường nhỏ mưa bụi trắng Váy đũi nhuộm đen trắng cỏ may




MÂY TRẮNG

(Nguyễn Quốc Văn)


Nam Định quê xưa mây trắng quá

Thúng gạo bà tôi xốp như mây

Chợ xa đường nhỏ mưa bụi trắng 

Váy đũi nhuộm đen trắng cỏ may


Đá ở cối xưa nhiều mây lắm

Lưng áo mồ hôi mẹ trắng mây

Rún chân theo nhịp người giã gạo

Mây trắng đùn lên cối gạo đầy


Mây trắng mặt sông trắng cả ao

Che trắng cả trăng trắng cả sao

Trắng cả lưng trâu trang sách mỏng

Kể về mấy tích hát chầu văn


Mây trắng bao nhiêu thuở chiến tranh

Đêm tôi thức trắng pháo trắng trời 

Bao người máu đỏ loang mây trắng

Đồi núi đồng xanh trắng khăn tang


Trắng trên biên giới, trắng đảo xa

Tôi trắng cả tôi trở về nhà

Hai bàn tay trắng ba lô trắng 

Mắt trắng tâm hồn trắng hào hoa


Mây trắng bây giờ còn mây trắng 

Rừng biếc biển xanh có còn chăng

Trên bao nấm mộ mây mặc áo

Người đã bạc lòng mây trắng đen


Mây trắng bây giờ nơi nao trắng 

Gió trắng chang chang nắng ban ngày

Tôi nhìn mây trắng lòng trắng phớ

Vốc gạo bà tôi rắc trắng đêm...