Mẹ

Mẹ
Đời con một thuở nằm nôi Lời ru của mẹ ầu ơi đêm dài Chắt chiu dòng sữa vơi đầy Vắt thân nuôi dưỡng tháng ngày cho con Tấm thân gầy yếu héo hon

(Ảnh: Lam Châu)


MẸ  

(Nguyễn Như Thạnh)

 

Đời con một thuở nằm nôi

Lời ru của mẹ ầu ơi đêm dài

Chắt chiu dòng sữa vơi đầy

Vắt thân nuôi dưỡng tháng ngày cho con

Tấm thân gầy yếu héo hon

Tình yêu lớn tựa núi non sông dài

Giành ăn củ sắn củ khoai

Cố lo được bát cơm đầy cho con

Rồi theo năm tháng lớn lên

Bước chân chập chững đỡ bên mẹ hiền

Mẹ yêu nói của để dành

Bẵm chăm dồn đắp tình thương nặng đầy.

 

Một ngày, con nhớ một ngày

Tiếng con gọi mẹ lệ đầy mắt thơ

Còn đâu mong nhớ đợi chờ

Tiếng yêu của mẹ vỗ về sớm hôm

Trách trời cướp mẹ của con

Tuổi thơ phải sống tủi hờn mồ côi

Tiếng kêu đau xé lòng người

Lời con gọi mẹ trong đời thế sao !

 

Mẹ ơi giờ mẹ phương nào

Có nghe tiếng gọi con yêu của Người

Dẫu bao năm tháng qua trôi

Lời ru của mẹ trọn đời trong con

Tình Người lưu giữ trong tâm

Từng đêm gọi mẹ thì thầm tiếng con

Mẹ ơi nơi xứ bình yên

Tình con thương nhớ biết ơn gửi Người.