Mẹ!

Mẹ!
Những ngày tươi thắm nụ cười Hiền hòa câu hát đâu rồi... Mẹ ơi? Không nghe tiếng Mẹ ru hời, Con say giấc ngủ như thời ấu thơ... Hình hài của Mẹ xác xơ, Tim con chua xót thẫn thờ niềm đau.

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)



MẸ!

(Nguyễn Ngọc Thạch) 

 

Những ngày tươi thắm nụ cười

Hiền hòa câu hát đâu rồi... Mẹ ơi?

Không nghe tiếng Mẹ ru hời,

Con say giấc ngủ như thời ấu thơ...

 

Hình hài của Mẹ xác xơ,

Tim con chua xót thẫn thờ niềm đau.

Vẫn nghe chữ Hiếu làm đầu

Sao con khiến Mẹ u sầu vì con..?

 

Chăm lo cho mẹ chưa tròn

Nên bao năm tháng Mẹ còn âu lo.

Cuộc đời lắm nẻo quanh co ,

Để nay Mẹ phải mắt mờ, chân run!

 

Mà không vơi được nỗi buồn

Thấm trong ký ức, tâm hồn Me yêu.

Xác thân còm cõi có liêu

Tâm tư giá buốt giữa chiều gió Đông...

 

Nỗi buồn sâu thẳm mênh mông

Ẩn trong đôi mắt nỗi lòng quặn đau.

Con mong cầu được phép màu

Để con chia sớt nỗi đau của Người.

 

Cầu mong Mẹ lai vui cười..

Bình yên Mẹ sống giữa đời chúng con!!!

 

Ngày 28/11/2017

—--------------

*Những ngày mẹ ốm, chăm sóc mẹ tại BV tỉnh Đăk Nông