Mẹ ơi!

Mẹ ơi!
Con đã về, hãy cố lên, mẹ nhé. Lá mùa thu ngày ấy, ấm lưng mềm. Nay tiếng võng, thấm một đời kẽo kẹt. Giấc mơ nào, thăm thẳm góc trời đêm.


(Ảnh: HH)

 

MẸ ƠI!

(Lê Hải Hà)

 

Con đã về, hãy cố lên, mẹ nhé.

Lá mùa thu ngày ấy, ấm lưng mềm.

Nay tiếng võng, thấm một đời kẽo kẹt.

Giấc mơ nào, thăm thẳm góc trời đêm.

 

Giấc mơ về những ngày tháng êm đềm

Dẫu nắng, mưa, muôn vàn cơ cực.

Ánh mắt mẹ, vì sao đêm thao thức

Đôi vai gầy, nghiêng cùng gió mùa đông.

 

Đôi vai gầy, bền bỉ trước bão dông

Tiếng bước chân bao giờ cũng vội.

Bàn tay mỏng, lấp đầy thiếu đói.

Bát cơm nào cũng nặng nghĩa  vì con.

 

Bát cơm nào cũng đong, đếm đầy hơn.

Gánh hàng xáo nặng thêm cùng năm tháng.

Cơm trắng phần con, mẹ ngô rang vẫn gắng.

Miệng vẫn cười trong ánh mắt đăm chiêu.

 

Suốt bốn mùa, suốt những sớm ,chiều .

Bàn tay ấy, bước chân đi, từng giấc ngủ

Canh cánh mẹ già, con thơ, lòng thầm nhủ.

Mặt trời lên là rạng rỡ nụ cười.

 

Những tiếng cười mang hình bóng Mẹ ơi.

Chúng con nhặt từ niềm tin của mẹ.

Từ ánh mắt vì sao, từ thanh xuân tươi trẻ.

Có một giấc mơ nào xanh mãi những hàng tre….