Mộc Châu

Mộc Châu
Anh viết cho em từ Cao nguyên Tây Bắc, Sáng mờ sương, khăn mây quấn đỉnh đồi. Cái lạnh trên này là xa vắng em ơi, Mình anh trên đồi giữa bốn bề lộng gió.

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


MỘC CHÂU

(Bùi Đại Dũng)


Anh viết cho em từ Cao nguyên Tây Bắc,

Sáng mờ sương, khăn mây quấn đỉnh đồi.

Cái lạnh trên này là xa vắng em ơi,

Mình anh trên đồi giữa bốn bề lộng gió.

Hương chè thơm gợi cho anh nhớ,

Dáng em thanh, gánh lúa đường làng.

Ở cao nguyên này anh thấy buồn hơn,

Có nỗi buồn "Thành phố buồn” hôm nao em hát,

Nhưng đâu có những con đường đá lát,

Chỉ có đồi chè bát ngát trong sương.

Mơ ước tuổi thơ còn vấn vương,

Khi thoáng trông cánh bướm bay vờn,

Khi vẳng tiếng chim trong chiều tĩnh lặng,

Nỗi nhớ xa xôi một thời cắp sách,

Đã qua rồi mà ngỡ chưa qua.