Một chiều với biển

Một chiều với biển
Nhấp giọt nước vào môi Tôi ùa ra với biển Những ngọn sóng dâng mình không giấu diếm Cồn cào, chát mặn lòng sâu Nào biết rằng biển có từ đâu

(Ảnh: Kim Anh)


MỘT CHIỀU VỚI BIỂN

(Trương Minh Hiếu)


Nhấp giọt nước vào môi

Tôi ùa ra với biển

Những ngọn sóng dâng mình không giấu diếm

Cồn cào, chát mặn lòng sâu


Nào biết rằng biển có từ đâu

(Trách ai bảo biển già nên sóng bạc)

Nghìn năm lẻ vẫn trẻ trung khao khát

Non xanh, nao nức giao hòa


Đây biển gần, kia là biển xa

Mênh mông thế vẫn vơi đầy tầm mắt

Mê mải gọi tìm bóng hình xa lắc

Gặp nhau dào dạt hân hoan


Em bao giờ mới hết xa xăm

Tôi ngóng đợi chỉ một mình với biển

Tan như sóng, chẳng bao giờ hối tiếc

Nếu biển chiều trong mắt biếc là em