Một điều ước

Một điều ước
Em đã có khoảng trời riêng để nhớ Một mảnh trăng lơ lửng suốt đêm trường Gần đến vậy mà tim anh hờ hững Nhớ về anh lòng quặn thắt cơn đau Gửi cho anh khoảng trời xao xác nắng

(Ảnh: Đặng Văn Tôn)
---


 

MỘT ĐIỀU ƯỚC

(Lương Duyên Thắng)


Em đã có khoảng trời riêng để nhớ 

Một mảnh trăng lơ lửng suốt đêm trường 

Gần đến vậy mà tim anh hờ hững

 Nhớ về anh lòng quặn thắt cơn đau

Gửi cho anh khoảng trời xao xác nắng

 Mảnh trăng treo cô độc những đêm buồn

 Đêm vắng lặng chạm tay vào nỗi nhớ 

Tự hỏi lòng mình, sao tim nhói đau

Ngày hôm nay hay hàng vạn ngày sau

 Em vẫn biết dẫu là không thể được

 Nhưng vẫn xin, nếu một lần được ước 

Được bên anh trong cuộc sống thanh bình.