Một giấc mơ…

Một giấc mơ…
Tất cả đã quay về và đẹp hơn trước Chìm tan trong nước giờ bay lên ròng ròng lướt mướt Những trận mưa huỷ diệt và hồi sinh Gia súc nhân đôi khi trở về Gà đẻ trứng vịt đi theo nhặt hộ Bò đã chết rồi trương phình bờ sông


(Ảnh: Pixabay)


 

MỘT GIẤC MƠ…

(Nguyễn Đức Hạnh)

 

Tất cả đã quay về và đẹp hơn trước 

Chìm tan trong nước giờ bay lên ròng ròng lướt mướt 

Những trận mưa huỷ diệt và hồi sinh 

Gia súc nhân đôi khi trở về 

Gà đẻ trứng vịt đi theo nhặt hộ 

Bò đã chết rồi trương phình bờ sông 

Dắt theo bê nhảy cỡn chạy lòng vòng 

Những ngôi nhà tan nát đáy sông 

Giờ chắp nối vươn cao tươi mới nhân đôi 

Hai ngôi nhà chụm đầu tình tự 

Nụ hôn ngói bỡ ngỡ. Lời thì thào qua cửa sổ gió thơm 

Nước xấu hổ khi đục. Người còn xấu hổ hơn 

Tự thú giả vờ trong khi trong ngực đục ngầu 

Giả vờ nghĩa nhân khi đang ám hại ...

 

Có một ngày như thế 

Nước đã sám hối rồi 

Nước rủ người sám hối người cười 

Đồng ý rồi nhổ bọt vào mặt nước 

 

Có hồi sinh người chết vì lũ được không ?

Nước đồng ý mà đất thì từ chối 

Người đã hồi sinh bằng con cháu 

Khoác vải liệm về hay dở sẽ ra sao?

 

Đêm lao xao 

Nghe thế giới gõ mãi vào giấc mơ  màu hoa hồng nhung 

Chép lại biết chẳng ai tin 

Ít người đọc, Ít người hiểu: Ít người thương mình trong mơ oà khóc 

Đành thôi! Chép lại giấc mơ cho Nước biết 

Để mai sau gặp ở mờ xa lại trách vô tình 

Nước bảo: - mong những kẻ ác 

Soi mặt mình vào nước mỗi bình minh 

 

Giấc mơ em có con lon ton có cháu lon xon 

Thùng gạo tự đầy. Áo rách tự lành. Bạn phản bội tự tìm về nức nở

Con chó ngoan mất rồi tự tìm về cào cửa 

Miệng ngậm một nụ cười  xa nhớ 

Em khóc thương nó quá lâu rồi ...

 

Giấc mơ dứt đoạn. Cầu trời 

Xin mơ tiếp về một ngày mai 

Hận thù, vô cảm, đói nghèo thành cát chìm sâu đáy nước 

Từ đen tối ấy mọc lên nở thơm bát ngát 

Một bầy hoa Hữu Thiên vừa khóc vừa cười.