Một khúc thiên di

Một khúc thiên di
buông sóng sánh nắng vàng rắc cồn cào bão tố mùa thu lướt qua như con tàu trồi lên từ sóng rồi vĩnh viễn rẽ xuống miên man dưới đáy sâu những vỏ tàu xác xơ chôn mình trong cát những mảnh vỡ mỏ neo đêm đêm mơ đoàn tụ




 


 

MỘT KHÚC THIÊN DI

(Trần Kim Hoa)


buông sóng sánh nắng vàng

rắc cồn cào bão tố

mùa thu lướt qua

như con tàu trồi lên từ sóng

rồi vĩnh viễn rẽ xuống miên man

dưới đáy sâu những vỏ tàu xác xơ chôn mình trong cát

những mảnh vỡ mỏ neo đêm đêm mơ đoàn tụ

nàng tiên cá khoác tấm váy rêu xanh

len lỏi giữa những mắt lưới mở to

hát khúc gọi mời những mặt trời đã khuất

bên mạn tàu những thủy thủ da nâu lặng phắc

rót vào nhau nỗi nhớ nhà

giấc mơ làng chài chập chờn than đỏ

biển đầy như chiếc nong phơi cá

vỗ về êm ru mặn chát

đêm ánh xà cừ

trăng sóng sánh

cát vồng nhịp thở

cát tan trong cát

khôn nguôi thủy triều

điều ta nói với nhau thoắt trở thành huyễn hoặc

biển lặng như chưa từng dậy sóng

những chiếc mỏ neo hóa dư thừa

heo may phập phồng áo mỏng

lãng đãng bờ thiên di…

10.2022