Một thời để nhớ

Một thời để nhớ
Chúng tôi có một thời để nhớ Một thời trai, áo lính đẹp như mơ Thời gian như chẳng thể phai mờ Màu xanh bộ đội mãi giờ vẫn xanh. Nhớ ngày đó đất nước có chiến tranh Ông cha ta lên đường ra mặt trận Đã làm nên bao chiến công vang vọng

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


MỘT THỜI ĐỂ NHỚ

(Phạm Vương Hùng)


Chúng ta có một thời để nhớ 

Một thời trai, áo lính đẹp như mơ

Thời gian như chẳng thể phai mờ 

Màu xanh bộ đội mãi giờ vẫn xanh. 


Nhớ ngày đó đất nước có chiến tranh

Ông cha ta lên đường ra mặt trận 

Đã làm nên bao chiến công vang vọng

Những trang sử vẻ vang chấn động địa cầu.


Nối tiếp cha ông 

Chúng tôi lại lên đường 

Khi tiếng súng vang trên bầu trời biên giới 

Khi Tổ quốc phải vào trận chiến mới 

Trên biên giới đất liền hay biển đảo khơi xa 

Phía Bắc, phía Tây rồi xa lắc Trường Sa

Đất quê hương đâu cũng mềm da, thắm thịt

Chốn biên cương vách đá chênh vênh 

Phía đầu nguồn rừng sâu vực thẳm

Hải đảo xa xôi sóng gió bão bùng

Những người lính chúng tôi ấm trong tim giọt máu anh hùng 

Đâu cần có mặt

Khó khăn vượt qua 

Kẻ thù đánh thắng.


Đi cùng năm tháng 

Năm tháng trôi nhanh

Rồi chiến tranh cũng qua 

Hòa bình trở lại 

Những người lính chúng tôi 

Được trở về quê

Lại tối ngày chài lưới trên sông 

Lại sớm trưa mưa nắng ruộng đồng

Trong muôn ngàn bận vội

Vẫn nhớ về đồng đội

Nhớ ngày hội cựu chiến binh 

Nhớ ân tình sau trước 

Những người lính trọn vẹn tình yêu đất nước 

Sắc son tình đồng đội, đồng hương 

Xưa chiến tranh nay giữa cuộc đời thường 

Vẫn tô đẹp sắc xanh màu bộ đội.