Mưa

Mưa
Trời vào đông làn gió mới chuyển mùa Dẫn đưa mây làm cơn mưa bất chợt tiếng tí tách như hòa chung tiếng nhạc Bài ca buồn lay động tâm hồn hoa.



MƯA 

(Nguyễn Như Thạnh)

 

Trời vào đông làn gió mới chuyển mùa

Dẫn đưa mây làm cơn mưa bất chợt

Tiếng tí tách như hòa chung tiếng nhạc

Bài ca buồn lay động tâm hồn hoa.

 

Người mơ màng hồn thả theo gió đưa

Chợt thấy yêu không gian mưa rả rích

Những giọt nước tiếp nhau tụ tích

Thành dòng trôi rửa cát bụi đường đời.

 

Chợt thấy yêu một phận làm người

Hoa vẫn nở đợi chờ người tới hái

Và mỗi buổi sớm mai khi thức dậy

Lại có ngày ngóng đợi ước mong.

 

Mưa vẫn rơi rả rích ngoài hiên

Thấy trên sân những bóng mưa rơi vỡ

Nhớ rằng đã đôi lần thương nhớ

Cũng qua nhanh như bóng nước tan mau.

 

Chợt bâng khuâng gọi nhớ dáng hình nào

Mong đường đời vẫn có còn lối rẽ

Sau cơn mưa trời lại trong quang quẻ

Lá lại xanh từ mầm sống lộc chồi.