Mùa Bấc

Mùa Bấc
Nhánh mạ đợi mùa- Cánh cò chao chập chững Gió vươn vai - Ngọt xớt cắt ngang chiều Con trâu già vẫy tai nhìn nắm cỏ Sợi mưa phùn níu lại thương yêu. Đêm thao thức - con trông về nơi ấy



(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


 

MÙA BẤC

(Triệu Quốc Bình)


Nhánh mạ đợi mùa- Cánh cò chao chập chững

Gió vươn vai - Ngọt xớt cắt ngang chiều

Con trâu già vẫy tai nhìn nắm cỏ

Sợi mưa phùn níu lại thương yêu.


Đêm thao thức - con trông về nơi ấy

Chốn chôn nhau- Cuống rốn vẫn còn tươi

Vạt rau diếp sắt se trời sương muối

Ổ rơm thơm ấm sực chỗ con ngồi.


Giá một lần được chia nửa với quê

Mang đủ nắng từ miền Đông đầy gió

Cội Mai vàng của Đồng Xoài rực rỡ

Đan yêu thương ủ ấm quê mình.


Con yêu Người - Thành phố Dệt lung linh

Soi bóng đôi bờ - Con sông Đào ngọt lịm

Nghe câu hát: “ Qua Bến Đò Quan“ ai chưa từng bịn rịn

Thương cái lạnh mùa đã thấm vào con


Mẹ quê ơi! Đi trăm núi ngàn non

Nặng trịch tiếng quê mặn mỏi hương biển cả

Gió thao thức hôn lên từng kẽ lá

Mãi xanh non- Con thầm gọi tên Người.


23- 01- 2024

Tr. Q. B