Mưa chiều

Mưa chiều
Lưng chiều trời đổ cơn mưa Hạt bay hạt rớt nô đùa trước hiên Mây đen phá vỡ muộn phiền Đổ mưa trút bớt nỗi niềm không tên... Mưa rơi nhè nhẹ mắt em

(Ảnh: ST)


MƯA CHIỀU!

(Nguyễn Ngọc Thạch)


Lưng chiều trời đổ cơn mưa 

Hạt bay hạt rớt nô đùa trước hiên

Mây đen phá vỡ muộn phiền

Đổ mưa trút bớt nỗi niềm không tên...


Mưa rơi nhè nhẹ mắt em

Hóa thành dòng chảy ướt mềm bờ mi

Lá vàng run rẩy sầu bi

Mặc cho con nước cuốn đi xa vời


Leo lên quét dọn bầu trời

Đổ mây trút nước xuống đời hạn khô

Thỏa lòng cây cỏ ước mơ

Lâu rồi đau đáu đợi chờ mưa tuôn


Thẳm sâu ngõ ngách tâm hồn 

Mưa nào rửa hết nỗi buồn mênh mang

Gió không cuốn nổi lá vàng

Con tim hạn hán khô cằn trong mưa ...


Đợi gì bên cánh song thưa

Khi loài cây cỏ đón mưa đến rồi

Hình như còn một chút tôi

Xòe tay đợi hứng mấy lời vu vơ!


 08/05/2023

NNT