Mùa cũ

Mùa cũ
Thế là mùa cũ xa rồi Nắng rưng rưng nắng, mây vời vợi mây Tưởng rằng tay nắm được tay Nhưng đêm sớm cạn và ngày qua nhanh.

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


MÙA CŨ
(Trương Minh Hiếu)

 

Thế là mùa cũ xa rồi

Nắng rưng rưng nắng, mây vời vợi mây

Tưởng rằng tay nắm được tay

Nhưng đêm sớm cạn và ngày qua nhanh.

 

Búp non chưa kịp lên xanh

Vội theo gió cuốn để cành xác xơ

Cây kia nếu chẳng hững hờ

Thì hoa đã nở, hương giờ đã say.

 

Đắn đo trước chuyến đò đầy

Dòng sông bỏ lại sóng lay lắt buồn

Mùa về nắng đổ mưa tuôn

Người như mỏng mảnh cánh chuồn bay đi.

 

Thôi mà thương nhớ làm chi

Mùa xưa cũ đâu có gì của ta.