Mùa hè ơi!

Mùa hè ơi!
Lòng bồi hồi rạo rực đợi tiếng ve Hồn chênh chao khi mùa Hè trở lại Bên cánh phượng ngẩn ngơ chiều xưa ấy Đã trở thành nỗi nhớ của trăm năm...! Anh quay về miền ký ức xa xăm


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

MÙA HÈ ƠI...!

(Nguyễn Ngọc Thạch)

 

Lòng bồi hồi rạo rực đợi tiếng ve

Hồn chênh chao khi mùa Hè trở lại

Bên cánh phượng ngẩn ngơ chiều xưa ấy

Đã trở thành nỗi nhớ của trăm năm...!

Anh quay về miền ký ức xa xăm

Tìm bóng em giữa âm thầm mưa đổ

Tay trong tay nhẹ vuốt ve  làn gió

Lời thì thầm nho nhỏ chẳng ai nghe...

Chẳng ai nghe mà ánh mắt si mê

Hồn lãng đãng, chân vụng về chao đảo

Và nụ hôn cứ chòng chành, hư ảo

Gói cả mùa Hè trong tà áo thư sinh  !

Mùa Hè này sợi nắng vẫn lung linh

Sắc hoa sim  vẫn gợi tình say đắm

Tiếng ve ngân giục chiều vàng thăm thẳm

Sao cánh phượng hồng

               không còn thắm như xưa...?

Trận mưa chiều rơi lác đác câu thơ

Của nỗi nhớ, của giấc mơ ngày cũ

Cứ thổn thức khơi dậy niềm ấp ủ

Ta nhớ bóng Hè ...trong giấc ngủ tàn đêm !

 

Ngày 26/05/2018