Mùa hoa dong riềng

Mùa hoa dong riềng
Gió chuyển mùa se se lạnh heo may Hoa dong riềng vươn chen đua nhau nở Người xa xưa một quãng đời có nhớ Nơi quê xưa có một thủa vui đùa.



MÙA HOA DONG RIỀNG

(Nguyễn Như Thạnh )



Gió chuyển mùa se se lạnh heo may

Hoa dong riềng vươn chen đua nhau nở

Người xa xưa một quãng đời có nhớ

Nơi quê xưa có một thủa vui đùa.


Tuổi ấu thơ ký ức chửa phai mờ

Cứ níu kéo tâm tư vào hoài niệm

Hai chàng trai với cô em là bạn

Chơi những trò vui vẻ dưới vườn dong.


Trò trốn tìm em đi kiếm tù binh

Anh vụng về cả khi tìm chỗ trốn

Chẳng được như chàng kia ranh mãnh

Lẩn trốn em ẩn tít giữa vườn dong.


Em xinh tươi như một đóa hoa hồng

Đôi má cùng màu hoa khoe sắc đỏ

Trò tỏ tình hoa dâng từ hai đứa

Em vô tư đón nhận cả hai nơi.


Tuổi ấu thơ theo năm tháng qua trôi

Em lớn rồi chẳng hái hoa mút mật

Em đâu biết có những hai đôi mắt

Cùng đắm say Kiều dáng mộng xa xôi.


Ngày lấy chồng chỉ có một người vui

Kẻ trốn em nay cười tươi mãn nguyện

Kẻ mong ước cả đời được em bắt

Bỗng bơ vơ tan nát một cõi lòng.


Bấy nhiêu năm em xa xứ theo chồng

Bao mùa dong hoa nở tàn rơi rụng

Nơi quê nhà anh chìm trong hoài niệm

Khi giao mùa hoa nở đón heo may.