Mưa mùa xuân

Mưa mùa xuân
Ấy là mưa vừa kịp lúc vào xuân Gió giăng giăng kín trời bạc trắng Cây náo nức cựa mình rưng rưng búp lá Đất lâm râm mở lối hạt lên mầm

(Ảnh: Ngô Loan)


MƯA MÙA XUÂN

 (Trương Minh Hiếu)

 

Ấy là mưa vừa kịp lúc vào xuân

Gió giăng giăng kín trời bạc trắng

Cây náo nức cựa mình rưng rưng búp lá

Đất lâm râm mở lối hạt lên mầm

 

Ấy là khi hè phố vắng tay cầm

Váy áo dập dìu nửa khăn hờ hững vắt

Xanh đỏ muôn màu, ô dâng dâng tầm mắt

Bánh xe người chầm chậm qua ngang

 

Phố xá một chiều tôi tự quê sang

Vết bùn non bám đầm đầm sau áo

Chợt nhớ như in một lần mưa như bão

Như có sấm thầm thì, vấn vít tiếng mưa rơi

 

Ăm ắp nỗi niềm, ngờm ngợp trong tôi

Không hò hẹn tháng ngày, thời gian tràn rưng rức

Buông bỏ hư vô, chênh chao rạo rực

Mưa của ngày thường khi ta nhận ra nhau