Mùa thu hôn em

Mùa thu hôn em
Em cứ tưởng mùa thu không về nữa để nắng buồn chảy ướt các dòng sông Em cứ tưởng lá không vàng nữa để xanh mỏi mòn, hao khát những đổi thay Em cứ tưởng sương sẽ ngừng bay để mơ hồ đọng trên cây quả đắng và Em cứ tưởng hương thầm không vương vấn


(Ảnh: Phương Thủy)

MÙA THU HÔN EM

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Em cứ tưởng mùa thu không về nữa

để nắng buồn

chảy ướt các dòng sông

Em cứ tưởng lá không vàng nữa

để xanh mỏi mòn,

khao khát những đổi thay

Em cứ tưởng sương sẽ ngừng bay

để mơ hồ

đọng trên cây quả đắng

Em cứ tưởng hương thầm không vương vấn

để gối chăn bạc màu,

da diết cuộn vào đêm … 

Em cứ tưởng tình đi mải miết

để tim đập liên hồi

trong thảng thốt nhớ mong …

 

Bỗng một ngày

Thời gian thức giấc

Gọi thu về với gió đung đưa

Thả lá vàng rơi sáng gốc cây xưa

Thả phấn thơm say sưa trời đất

Ủ tóc em dài đen ngây ngất

Bối rối buông tràn

Mịn trắng bờ vai

Và những làn sương sớm mai

Ngác ngơ lạc qua khung cửa sổ -

Chiếc chăn mềm ấm phủ 

níu đêm nồng nàn 

che những đường cong …

 

Trong mong manh

Trong ngọt ngào bất tận

Thu rón rén về

Lãng đãng những nụ hôn.

 

17.07.2023