Ngày ấy anh bằng tuổi em

Ngày ấy anh bằng tuổi em
Mười ba mê gái trăng rằm Năm tư tít mắt ba nhăm vắng chồng Trẻ ranh ra vẻ đàn ông Tóc phơ phơ nói mình không phải già Đàn ông chết vì đàn bà Càng hừng hực trẻ càng ra yêu kiều Xanh ban sáng, chín xế chiều Đàn bà nát trái tim xiêu vì tình Những ai từng ở một mình


(Ảnh: Đỗ Ngọc)


NGÀY ẤY ANH BẰNG TUỔI EM

(Nguyễn Quốc Văn)


Mười ba 

mê gái trăng rằm 

Năm tư 

tít mắt ba nhăm vắng chồng


Trẻ ranh 

ra vẻ đàn ông 

Tóc phơ phơ

nói mình không phải già


Đàn ông 

chết vì đàn bà

Càng hừng hực trẻ

càng ra yêu kiều 


Xanh ban sáng, 

chín xế chiều 

Đàn bà 

nát trái tim xiêu vì tình


Những ai 

từng ở một mình 

Tình không như có, 

có tình như không


Tình là 

cơn gió mênh mông 

Đàn bà vừa cuối, 

đàn ông bắt đầu


Tình đi, 

tình đến từ đâu

Tóc tình trăng trắng 

hay mầu xanh xanh


Cách nay 

độ mấy chục năm

Có khi ngày ấy, 

anh bằng tuổi em…