Nghĩ về hoa

Nghĩ về hoa
Anh Đào mong manh, Hoa Chuông trắng ngần Giai điệu thanh khiết Ướp vào lá xanh Tigon là tim Lửng lơ nhỏ lệ Nặng trĩu màu hồng Gượng cùng nhân thế Hải Đường kiêu sa Tràn căng, lộng lẫy Anh Túc run rẩy Trên đỉnh rét gào Cánh mong manh vậy Thèm muốn, khát khao

 

Anh Đào mong manh,

Hoa Chuông trắng ngần

Giai điệu thanh khiết

Ướp vào lá xanh

Tigon là tim

Lửng lơ nhỏ lệ

Nặng trĩu màu hồng

Gượng cùng nhân thế

Hải Đường kiêu sa

Tràn căng, lộng lẫy

Anh Túc run rẩy

Trên đỉnh rét gào

Cánh mong manh vậy

Thèm muốn, khát khao

Trong nắng rì rào 

Trong gió xôn xao

Khiến hồn nhân thế

Động lòng nao nao

 

Ta hiểu cuộc đời

Công hầu khanh tướng 

Chỉ là cõi tạm

Chỉ là giấc mơ

Rơi tràn mặt đất

Bao nhiêu mỏng manh

Trên cành lắc lỉu

Lại nở và rụng

Hoa nói bao lời

Khiến người ngồi ngắm

Mỉm cười, lệ rơi…

 

Anh Vũ