Ngông

Ngông
Chối bỏ buồn vui chạy trốn đời Lẩn vào quá khứ để còn chơi Đầu trần chân đất mồm hoang hoác Khinh cả càn khôn lẫn kiếp người


(Ảnh: Đại Dũng)

NGÔNG

(Nguyễn Văn Thông)


Chối bỏ buồn vui chạy trốn đời

Lẩn vào quá khứ để còn chơi

Đầu trần chân đất mồm hoang hoác

Khinh cả càn khôn lẫn kiếp người