Ngủ đi mười ngón tay ngoan

Ngủ đi mười ngón tay ngoan
Ngủ đi mười ngón tay ngoan Nuột nà rẽ lối Tóc em đổ vào đêm sâu như vực Mười ngón tay đan những con đường Này đường đi của bão Này dòng chảy của sông Mười ngón hân hoan


(Ảnh: Pixabay)


NGỦ ĐI MƯỜI NGÓN TAY NGOAN

(Đỗ Thị Hồng Nhung)


Ngủ đi mười ngón tay ngoan

Nuột nà rẽ lối

Tóc em đổ vào đêm sâu như vực

Mười ngón tay đan những con đường

Này đường đi của bão 

Này dòng chảy của sông 

Mười ngón hân hoan

Ngón nào lau nước mắt

Ngón nào cắn môi em khi mùa xuân đã rớt

Anh vén lọn tóc mai buông nhẹ giữa vai mềm

Như tấm voan trên mặt biển sương mù

Em hiện ra khuôn trăng đầy đặn giữa núi rừng

Mười ngón hoang liêu

Em về nguyệt phố

Đêm chạm dành những vì sao bát tú 

Mười ngón tay sen nở giữa ngân hà

Ngón em vẽ ban mai, ngón em vẽ mặt trời 

Ngón em vẽ cơn giông đổ đầy đêm bão tố 

Ngón tay thoa vết thương sâu sau ngày cơn lốc đến 

Ngón em gieo hoa nở phía vô thường 

Mười ngón tay im ngủ giữa cung đàn

Ngân khúc vang lên dư âm còn muối xót

Dằng dặc thời gian tay mềm trên gối ướt

Con dế hát cô đơn chung thủy với sao trời

Giữa nhân gian em nhỏ bé con người 

Giữa nhân gian em nhỏ bé con người